Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

Sao phải thế..?


         Cuộc đời là những bài ca
Cho tình thêm đẹp cho ta yêu người
          Nỗi niềm chất chứa tâm can
Thế gian ai chẳng đôi lần sầu đau..!
        Kiếp người được mấy xuân đâu?
Cớ sao chẳng sống vì nhau hỡi người
        Mai này dẫu có xa xôi
Than thân trách phận đơn côi được gì?
        Lưng tròng lệ ngấn bờ mi
Cũng là ly biệt chia đôi khung trời..!

                  ¥ vũ việt vương ¥
     

Nhớ

                       Nhớ

Đêm nay Phạm Thái nhớ Quỳnh Như
Nhớ ánh trăng vàng dưới trời Thu...
Trà thơm thơ hoạ chung tiếng cười
Bồi hồi tưởng nhớ mà lệ rơi..!
             ^_*          *_*          ^_*
Bạch Mã lên đường nhớ chinh y
Cô Tô buồn bã tiễn Tây Thi...
Gác tía lầu son lưu hoài niệm
Ngàn năm biển khóc cố nhân đâu..?

                        ¥ vũ việt vương ¥

Buồn vào đêm..!

   Cạn rồi cảm xúc của ta
Khi bao tâm sự chẳng ra thành lời
           Ngồi đây ở giữa đất trời
Lòng bao chua chát phận đời héo hon
          Ngày ngày tháng tháng mỏi mòn
Trông về phương ấy có còn luyến thương...?
        Cô đơn chống chếnh đêm trường
Ly sầu chan chứa quặn lòng từng cơn
        Âm vang điệu nhạc tiếng đàn
Mà sao chết lặng trong màn đêm đen
                ¥ Vũ Việt Vương ¥

Ngày Mai



       Ngày mai ta lại bôn ba
Đem thân phiêu bạt ko nhà dungthân
       Trời đông tuyết lạnh xứ Hàn
Ba lô con cóc vượt ngàn trùng xa
        Tìm nơi yên ấm làm nhà
Sống đời tạm bợ khi mà tha hương
        Ngày mai ta bước trên đường
Gian nan vất vả khinh thường khó khăn
        Màn trời chiếu đất ta lăn
Nếu mùi cay đắng mặn chua xứ người
       Trên môi ta nở nụ cười
Vì đời là thế hợp rồi lại tan...
        Còn ta với những nồng nàn
Mai này làm chuyện cháu con làm quà

Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

Đêm bơ vơ..!

               Đêm bơ vơ...
       Lâng ly uống cạn giọt sầu
Cho đời cay đắng thâm sâu một thời
      Uống cho chua chát nụ cười
Thở than cùng gió tỏ lời cùng trăng
      Nhặt hoa đếm cánh úa vàng
Nhìn cây hiu quạnh nhìn nàng ra đi
      Uống cho tất cả những gì
Cay cay đắng đắng đơn côi của mình
      Người đi để bóng để hình
Còn tôi lưu lạc để mình nhớ quê
       Uống cho khăn trắng lê thê
Mồ xanh cỏ lá chưa về xửa sang
     Uống cho bến nước đò ngang
Một thời dâu bể tan hoang que ngèo
       ¥ vũ việt vương ¥
           

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

....?

                   ..?
        Trăng buồn Trăng gác sườn Non
Tàn Canh Gà điểm mắt còn xanh xao
         Lòng buồn hồn hoá ngẹn ngào
Chơi vơi đêm lạnh ùa vào tận tim..!
         Bao năm dong duổi kiếm tìm
Lung linh mộng đẹp hoàng kim một thời...,!
         Nhớ người người có nhớ ta..?
Mà sao chua chát rụng rơi giọt sầu
         Hắt hiu bên ánh đèn dầu
Thương thương nhớ nhớ bạc đầu vì đâu..?
               ¥ vũ việt vương ¥