Đêm buồn nge tiếng à ơi
Nge Ba kể chuyện một thời xa xôi
Việt Nam đất nước con người
Bốn ngàn năm lẻ sáng soi muôn đời
Bắc Nam một dải tuyệt vời
Bầu trời đất Việt rạng ngời hùng anh
Thành cao bóng dáng oai danh
Đầm hoang sông nước lau tranh diệt thù
Xua tan tăm tối mịt mù
Việt Vương Dạ Trạch sử lưu muôn đời
Non non nước nước mây trời
Ngô Vương uy vũ đậm lời sử ca
Vung gươm giết kẻ gian tà
Ái Châu thuỷ bộ Bắc Hà giữ quê
Bạch Đằng sóng thở vọng về
Hờn căm Hán tặc quyết thề xông pha
Người Nam yêu nước yêu nhà
Thuỷ binh mấy đạo tiến ra xa trường
Chinh y máu nhuộm Bạch Đằng
Cọc chông hờn oán phá phường xâm lăng
Hoàng Thao bỏ xác chiến trường
Nam hạ mộng vàng phang phảng mù sương
Ngàn năm Băc thuộc đã cùng
Ngô Vương hùng tráng cửu trùng sáng sao
Lời thề văng vẳng tự hào
Hồng Châu danh tướng chiến bào phá Nguyên
Liệt Hầu Nguyễn Khoái thuỷ quân
Toa Đô vong mạng xác tàn đáy sông
Mã Nhi - Phàn Tiếp kinh hoàng
Ô danh muôn thuở một phường xâm lăng
Gấm hoa một dải quê hương
Thời nào cũng vậy kiêu hùng Việt Nam
Ấm êm cày cuốc dân làm
Đồng thơm hương lúa không tham của người
Giang Sơn phân định ý trời
Cớ sao Hán Tặc cướp đời tự do
Sử xanh mực thắm điểm tô
Chiến công hùng tráng áng thơ Tiên - Rồng
Bao nhiêu bài học bi thương
Vẫn còn chưa đử hỡi bày sói lang ..?
Máu Tàu đổ ở Biển Đông
Như đôi giày vải điểm hồng chân Nam
Mùa xuân bảy chín lệ đầm
Sử vàng thắm đỏ lại thêm anh hào
Chuyện xua Ba kể nao nao
Cho Tôi sống lại thuở nao quê mình
Quân doanh màu áo xanh xanh
Ba năm là lính vẹn tình non sông
Dẫu rằng giờ sống tha hương
Nhưng hồn luôn ở trong lòng Việt Nam