Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Tự khúc tình lẻ đêm buồn..!

   
          Tình Lẻ Đêm Buồn..!

    Canh sầu buông phím thở than
Mượn lời sông núi nồng nàn mấy câu
      Trà thơm nâng chén tiêu sầu
Trải lòng tự khúc tình sâu dại khờ
     Rằng đâu có biết lam thơ
Vì tôi đâu viết được " Mơ " thành lời
     Văn tôi không khiến nụ cười
Trên môi đằm thắm của người tôi thương
      Ngôn tình chưa đủ vấn vương
Gieo thương gieo nhớ vào lòng kiêu sa
       Đêm đêm ngắm ánh trăng tà
Nge hồn nhỏ lệ xót xa tình sầu...
       Đường đời muôn hướng bể dâu
Độc hành lãng tử quặn đau tháng ngày

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Thói Đời..!

          Thói Đời..!


    Lặng nhìn nước chảy hoa trôi
Trông đời bạc bẽo như vôi phũ phàng
   Thăng trầm vinh nhục ngỡ ngàng
Lên voi xuống chó họ hàng còn khinh
    Huống chi người lạ vong tình
Môi kề má ấp nào mình với ta
   Sang ngang để lại xót xa
Toàn lời gian dối thiết tha mặn nồng
     Bạc vàng lót nối yêu thương
Vinh hoa cùng hưởng nhỡ đường xa nhau
      Thôi rồi ngĩ đến là đau
Bạn bè trở mặt thấy mình thật ngu
    Giàu sang rượu thịt gật gù
Chén anh chén chú chẳng từ lời hay
    Thói đời chua chát đắng cay
Thế nhân phù phiếm từ đây ta buồn

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Nhớ Rừng

........Nhớ Thời Xa Xưa

       Lên rừng chặt củ măng tươi
Hái nhành Lan tím thắm trời sắc hương
       Tiếng chim thánh thót vang lừng
Long lanh sương sớm trong từng lá non
       Dáng kiều trên những lối mòn
Nơi miền sơn cước suối còn biết ca
       Đàn môi ai tấu thiết tha
Khăn Piêu áo Cóm mây xa chung đường
      Trống chiêng rộn tiếng lửa bùng
Rồn vang múa sạp tưng bùng lứa đôi
      Thơm lừng hạt gạo đồ xôi 
Thịt Trâu rau dớn ôi thôi quên sầu
       Tinh Mơ sương đội trên đầu
Rừng vang tiếng hát măng Vầu quàng vai
       Thì thầm suối hát vào tai
Du hồn lãng tử thương hoài rừng ơi...!
        Rừng hoang gắn bó một thời
Nay ngồi ngẫm lại bồi hồi nhớ mong
         Trà thơm còn ấm tỏa hương
Lều tranh mái trúc nắng vương ngập tràn
         Ngỡ như say gió đại ngàn
Như trong giấc mộng miên man một thời

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

Đọc lại thấy hay

                                                Điểm Tựa Cho Em
 
Cho em mượn tạm bờ vai
Để làm điểm tựa đêm dài chông chênh
Cuộc đời lên thác xuống ghềnh
Bao nhiêu thử thách bồng bềnh chông gai
Ai cùng em quãng đường dài?
Bao nhiêu vất vả ngày mai đang chờ
Nỗi buồn em gửi vào thơ
Tương lai sầu não mịt mờ thấy đâu..
Mượn trời làm giấy mở đầu
Mưa ngâu làm mục viết câu tâm tình
Sầu vương như hóa mộng xinh
Tan theo làn gió thấy mình thảnh thơi
Tâm tư chắp cánh nụ cười
Đời ôi tươi đẹp rạng ngời mến thương
Sáo diều tuổi mộng vấn vương
Xua đi ảm đạm thê lương cõi lòng
Thơ buồn trời đọc cũng thương 
Cho mưa cuốn hết phong sương cuộc đời.
Trà thơm hương sắc bạn ơi
Niềm vui ở lại sầu thời tiêu tan
Vần thơ dệt mộng nồng nàn
Bốn phương hoa nở say men chân tình
 

Ky Niệm Ngày Xưa

Ngay xưa mấy chị e tối đến là chém thơ giờ yahoo blog ko còn thấy buồn 
          Minh Chứng   Tình  Yêu
             
 
       yêu  Tiên yêu  thật  là nhiều
hồn anh  ngơ  ngẩn  những  chiều  vắng  em
      Tim  anh rất ngọt  rất  ngào
không  tin em cứ  lấy  xào thử  xem
        hành  răm xả  ớt  tương  vào
lăn tăn nhỏ  lửa xu  hào  xào  chung
       ra ngoài  làm  vại  cafê
hai năm nửa  tiếng kéo lê  ra  ngoài
      đũa  tre  em gắp  tình  anh 
môi  son  miệng  ngọc  Tim tanh  hay  nồng?
       nếu  tanh  em  hãy  hãm  phanh
lời  yêu  anh  nói  chứng  danh  lừa  tình 
       Tim anh  mà  có  mặn nồng
đời  này  em  có  người  chồng  là  anh 
       món  xào  minh  chứng tình  yêu
Tiên mà  từ  trối  anh  liều  sang  ngang
 
 

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

Về

Về...
Về đâu doang dại đời buồn
Trông theo năm tháng nghe hồn tái tê
Đường xưa hoang phế nối về
Đò ngang bỏ bến trăng thề phôi phai
Tơ duyên đôi ngả chia hai
Như lời ca khúc bi ai não lòng
Về đâu năm tháng tha phương..?
Mồ xanh cỏ lá khói hương lụi tàn
Tim đau nhỏ máu vô vàn
Thôi đành tưởng nhớ nồng nàn thuở xưa
Tiếng chim ấm áp thiết tha
Giật mình bừng tỉnh hoá là chiêm bao

Thôi hết rồi


      Còn lại gì đâu tháng ngày
Gió ngàn mơ mộng đắm say tơ lòng
       Khúc ca nồng thắm yêu thương
Bàn tay nắm chặt tơ hồng thề non
       Sắc son tình đẹp vẫn còn
Mà sao đôi ngả chưa tròn vần thơ
       Dẫu rằng đời chẳng là thơ
Ngu ngơ tôi đứng bơ vơ một mình
       Phố khuya tuyết phủ vô tình
Lang thang đêm vắng áo manh đã sờn
      Lá vàng xào xạc trên non
Mây đen ảm đạm oán hờn ai đây..?
       Tương tư đứt gánh hao gầy
Thói đời bội bạc mới hay đời thừa...

Hoài niệm

Hoài niệm
Cuối tuần mưa bụi sầu đông
Nge hồn rơi rụng bi thương ngập tràn
Còn đâu bóng dáng nồng nàn
Tương tư đứt gánh miên man giọt sầu
Đường xưa nối cũ nhạt mầu
Mình tôi lê bước tìm đâu..? Tháng ngày
Thoáng buồn khoé mắt đắng cay
Tôi đây người đấy mới hay tình buồn
Mưa hiền phảng phất vẫn tuôn
Phố xưa tôi đến chẳng còn như xưa
Thời gian thám thoát thoi đưa
Tan thành mây khói xót xa ê trề
Nỗi đau hoang dại vọng về
Trông người bên ấy chẳng hề nhìn tôi
Tái tê đưa mắt nhìn trời
Môi cười chua chát nửa đời phong ba

Đêm buồn nhớ cha

Đêm buồn nhớ cha
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Nửa đời máu nhuộm chiến trường
Phủ đầy sương gió tha phương đất người
Hiên ngang đứng giữa đất trời
Giết thù vệ quốc trả lời núi sông
Dáng cha còn mãi trong lòng khôn nguôi
Đêm nay lưu lạc xứ người
Nhớ cha nhớ lắm nụ cười thân quen
Tìm đâu thuở ấy nồng nàn
Mồ xanh cỏ lá chỉ còn luyến thương