Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

Về

Về...
Về đâu doang dại đời buồn
Trông theo năm tháng nghe hồn tái tê
Đường xưa hoang phế nối về
Đò ngang bỏ bến trăng thề phôi phai
Tơ duyên đôi ngả chia hai
Như lời ca khúc bi ai não lòng
Về đâu năm tháng tha phương..?
Mồ xanh cỏ lá khói hương lụi tàn
Tim đau nhỏ máu vô vàn
Thôi đành tưởng nhớ nồng nàn thuở xưa
Tiếng chim ấm áp thiết tha
Giật mình bừng tỉnh hoá là chiêm bao

Thôi hết rồi


      Còn lại gì đâu tháng ngày
Gió ngàn mơ mộng đắm say tơ lòng
       Khúc ca nồng thắm yêu thương
Bàn tay nắm chặt tơ hồng thề non
       Sắc son tình đẹp vẫn còn
Mà sao đôi ngả chưa tròn vần thơ
       Dẫu rằng đời chẳng là thơ
Ngu ngơ tôi đứng bơ vơ một mình
       Phố khuya tuyết phủ vô tình
Lang thang đêm vắng áo manh đã sờn
      Lá vàng xào xạc trên non
Mây đen ảm đạm oán hờn ai đây..?
       Tương tư đứt gánh hao gầy
Thói đời bội bạc mới hay đời thừa...

Hoài niệm

Hoài niệm
Cuối tuần mưa bụi sầu đông
Nge hồn rơi rụng bi thương ngập tràn
Còn đâu bóng dáng nồng nàn
Tương tư đứt gánh miên man giọt sầu
Đường xưa nối cũ nhạt mầu
Mình tôi lê bước tìm đâu..? Tháng ngày
Thoáng buồn khoé mắt đắng cay
Tôi đây người đấy mới hay tình buồn
Mưa hiền phảng phất vẫn tuôn
Phố xưa tôi đến chẳng còn như xưa
Thời gian thám thoát thoi đưa
Tan thành mây khói xót xa ê trề
Nỗi đau hoang dại vọng về
Trông người bên ấy chẳng hề nhìn tôi
Tái tê đưa mắt nhìn trời
Môi cười chua chát nửa đời phong ba

Đêm buồn nhớ cha

Đêm buồn nhớ cha
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Nửa đời máu nhuộm chiến trường
Phủ đầy sương gió tha phương đất người
Hiên ngang đứng giữa đất trời
Giết thù vệ quốc trả lời núi sông
Dáng cha còn mãi trong lòng khôn nguôi
Đêm nay lưu lạc xứ người
Nhớ cha nhớ lắm nụ cười thân quen
Tìm đâu thuở ấy nồng nàn
Mồ xanh cỏ lá chỉ còn luyến thương