Thứ Tư, 11 tháng 1, 2017

Đoạn buồn tha hương

Đoạn buồn tha hương
          ***(^_*)***
    A đi sương gió dạn dày
Cho e gối mộng đong đầy tình anh
    Gom mây kết gió hiền lành
Mưa ngâu làm mực trời xanh kết lời
    Thêu  lên đoạn khúc của đời
Tha hương mấy độ xuân rồi bơ vơ
    Trời xanh sao thấy hững hờ
Đất lạ hoang dại ngu ngơ nối về
     Còn đâu gió hẹn mưa thề
Còn đâu một thuở sông quê vui đùa..?
     Cây đa bến nước sân chùa
Đò ngang vắng khách lưa thưa bóng tà
     Hàng cây im bóng xót xa
Trông về phương ấy lệ ra hai hàng
     Tim khô hồn héo ruột lòng
Đơn côi lẻ bóng lưng tròng ai ơi
      Đâu rồi tiếng nói nụ cười
Mồ xanh cỏ lá không người khói nhang
     Trời xanh sao qua phũ phàng
Gieo bao trái đắng ngổn ngang kiếp người
      Đêm buồn mượn rượu chơi vơi
Rót đầy ly cạn tả tơi đời thừa....
       Khuya buồn thứ 7 mình ta
Hồn hoang lạnh giá hoá ra mình buồn :d

Ngẫm..!

             Ngẫm...
   xuân xanh bán được đồng
Nửa đường đứt gánh xa dòng sông xưa
   Ngỡ rằng đất lạ phồn hoa
Thành đô tráng lệ toàn là mộng mơ
     nào là khoác cánh nàng thơ
Lụa là gấm vóc kẻ chờ người trông
     vinh hoa họa phúc khôn lường
Tàn phai hương sắc đường nào cho em..?
     Nửa đời hoang phế âm thầm
Em ơi có nhớ tháng năm êm đềm
     Tiếng thơ ngọt lịm môi mềm..?
Là tình a đó từng đêm ngóng chờ....

Ngàn năm tình buồn

Ngàn năm tình buồn
Đời buồn gieo dắt đau thương
Sầu vương khóe mắt canh trường xanh xao
Ngoài kia gió thổi ri rào
Nge hồn nhỏ lệ lao lao dáng gày
Tha hương hờn tủi đắng cay
Thu vàng lá dụng xuân hay đợi chờ
Tình yêu hóa đá hững hờ
Muôn ngàn hoài niệm là mơ hão huyền
Yêu đương xưa cũng tương truyền
Người đi kẻ ở lên hòn vọng phu
Trăm năm trong cõi mịt mù
Duyên mong tình đợi ngục tù thế nhân
Đời buồn ai oán miên man
Tương tư là khổ muôn vàn lệ rơi

Vì anh yêu em


                 vì a yêu em
      Đêm nay gió lộng trăng thanh
Tơ vương nhung nhớ long lanh mắt hiền
      Ngoài kia sóng vỗ miên man
Xô đưa bờ cát ái ân ngọt ngào...
       Mây đưa gió đến lao xao
Cây chờ nơi ấy đã bao tháng ngày
       Thuyền xa bến đổ nào hay
Trăm năm còn đó không thay đổi lòng
      Mắt em là cả dòng sông
Đưa a vào mộng mênh mông tình nồng
    Dẫu rằng cách biệt hai phương
Mà sao thương nhớ vấn vương sớm chiều
     Yêu em muốn nói bao điều
Trái tim thổn thức dành nhiều cho e...m
               

Tiếc

****Tiếc...!****
Hoa tàn trên lá còn xanh
Dư âm hương sắc cũng nhanh phai tàn
Xuân đi " Lộc" tiếc vô vàn
Chim buồn buông tiếng ái oan ngập trời
Thời gian hoang dại nửa vời
Xuân thì mấy chốc ai đời luyến thương
Gió đưa mây đến muôn phương
Ngơ ngác  nhìn lại tơ vương thuở nào ..?

Mua Buon

        Mưa buồn..!
 Đêm nay ai đó buồn chưa ngủ
 Nge những giọt buồn ấp ủ chứa chan
 Biết rằng còn lắm gian nan
 Tha hương biền biệt mười xuân chưa về...
 Mưa ơi cuốn hết ê chề
 Cho hiên trống trải đuề huề niềm vui
 Thắp lên mộng ước của đời
 Cho ta thêm đẹp cho người sánh vai
Viết lên trang sử đời trai
Tha hương một thuở bùi ngùi đắng cay...

Đêm ngậm ngùi

Đêm buồn lạc lõng bơ vơ
Đem sầu ngun ngút vào thơ tình buồn
Tàn canh cảm xúc trào tuôn
Vài lời than thở cho hồn tái tê
Đường xưa nối cũ kẻ về người đi
Phong sương xuôi ngược khắp trời
Ngoảnh đầu chỉ thấy đơn côi dáng gày
Tương tư năm tháng đoạ đầy
Tơ duyên đứt gánh mới hay thói đời

Đốt

*** Đốt....! ***
Đốt đi đốt hết ưu phiền
Con tim nhỏ máu sẽ liền ngay thôi
Mây trôi gió thổi mưa rơi
Tiêu sầu nâng chén tô đời phong ba
Đốt đi năm tháng xa nhà
Lang thang đất lạ cay chua đắng lòng
Đốt đi ngày tháng cô phòng
Trà thơm khói thuốc tay vàng cô liêu
Đốt đi giọng nói mỹ miều
Xinh xinh nét chữ mang nhiều tâm tư
Đốt đi đốt những dòng thư
Của đời viễn xứ thoảng như khói chiều
Nâng ly ta nói mấy điều
Đời là gian dối còn nhiều gai chông
Lẽ đời ai oán bất công
Kể sao cho xuể nỗi lòng nhân gian..?
Dẫu dằng còn lắm gian nan
Chân ta cứ bước chẳng nản trí bền
Số phận ta quyết mà lên
Không ai cưỡng được như tên giương rồi
Thăng trầm vinh nhục ở đời
''Tự do hạnh phúc '' ai thời mang cho...?
Một khi phải hoá tàn tro
Bát cơm chiến nốt gian khó xá gì...!
Đốt đi hoang phế ở đời
Miệng cười ngạo ngễ nhìn trời chêu ngươi

Tình Đời

           Tình Đời....!
" Buồn buồn viết ngịch vậy thôi "
Dòng đời tựa áng mây trôi
Đôi khi êm ả đôi khi đậm màu.....!
Thời gian chia nửa u sầu
Vui buồn xen lẫn biết đâu mà ngờ
Cuộc đời cứ ngỡ là mơ
Đến khi thất vọng bơ vơ thêm buồn...!
Khi xưa sống cảnh cơ hàn
Thâm giao bằng hữu sẻ san mấy người....?
Vinh quang ''Tài Phú'' vui cười
Chén anh chén chú kết đời anh em ...!
''Lưu Bình Dương Lễ'' nói xem
Thiên thu vạn cổ có thêm ai nào....?
Mới hay càng ngọt càng ngào
Là gian là dối đâm vào tận tim............!
Thế nên ta mới kiếm tìm
''Đường Biên'' nhỏ bé lặng im tình đời
Phải đâu to tát xa vời
Khi lòng chân thật giữa người với nhau
Kiếp người được có bao nhiêu...?
Đừng nên gian rồi gieo điều thiệt hơn...
Thanh thanh đạm đạm ru hồn
Nhà tranh vườn Trúc và luôn là mình.......

Đơn Côi

** Đơn Côi **
Người ta có cặp có đôi
Còn tôi lủi thủi đơn côi cuối tuần
Phố đông tấp lập muôn phần
Ôi đời phiêu bạt một thân một mình
Đêm đêm mơ thấy bóng hình
Giật mình tỉnh giấc thấy mình bơ vơ
Rồi gom cảm xúc thành thơ
Tạc vào nỗi nhớ bơ phờ canh thâu
Trà thơm rượu nóng một bầu
Uống cho cay đắng về đâu thì về ...!

Ngẫm cái sự đời

          Ngẫm Cái Sự Đời
      Trà thơm lẻ bóng mình ta
Nhâm nhi giọt đắng đậm đà bờ môi
      Ngẫm cho thế sự rối bời
Lên " Voi xuống Chó " trò đời lả lơi
     Bọt bèo nước chảy hoa trôi
Phù du mộng ảo mấy hồi bền lâu.?
      Hơn thua được mất sang giàu
Mua danh bán lợi  về đâu..?  hỡi người
      Lương duyên bèo bọt lả nơi
Xa lòng cách mặt biết hỏi ai đây..?
      Ngậm ngùi còn lại đắng cay
Vùi trong mộng  ảo mà say tình đời

Đêm Cô Liêu

             Đêm cô liêu...
    Đêm buồn nge tiếng thời gian
Thu đi thu đến bao lần lá rơi..?
    Quạnh hiu canh lẻ mình tôi
Cay cay tròng mắt mặn môi hững hờ
    cuộc đời chẳng phải vần thơ
Trăm năm trần thế trông chờ chi đây.?
    khói sương mộng ảo ngập đầy
Mộ xanh cỏ lá nào hay được gì.?
phong ba thấm đẫm một thời
Ai còn ai mất ai người bên ta..?
     u sầu còn nỗi xót xa...
Chiêm bao thấy mộng đã già tuổi xuân..
                           (*_°)