Đoạn buồn tha hương
***(^_*)***
A đi sương gió dạn dày
Cho e gối mộng đong đầy tình anh
Gom mây kết gió hiền lành
Mưa ngâu làm mực trời xanh kết lời
Thêu lên đoạn khúc của đời
Tha hương mấy độ xuân rồi bơ vơ
Trời xanh sao thấy hững hờ
Đất lạ hoang dại ngu ngơ nối về
Còn đâu gió hẹn mưa thề
Còn đâu một thuở sông quê vui đùa..?
Cây đa bến nước sân chùa
Đò ngang vắng khách lưa thưa bóng tà
Hàng cây im bóng xót xa
Trông về phương ấy lệ ra hai hàng
Tim khô hồn héo ruột lòng
Đơn côi lẻ bóng lưng tròng ai ơi
Đâu rồi tiếng nói nụ cười
Mồ xanh cỏ lá không người khói nhang
Trời xanh sao qua phũ phàng
Gieo bao trái đắng ngổn ngang kiếp người
Đêm buồn mượn rượu chơi vơi
Rót đầy ly cạn tả tơi đời thừa....
Khuya buồn thứ 7 mình ta
Hồn hoang lạnh giá hoá ra mình buồn :d
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét