Ngẫm...
xuân xanh bán được đồng
Nửa đường đứt gánh xa dòng sông xưa
Ngỡ rằng đất lạ phồn hoa
Thành đô tráng lệ toàn là mộng mơ
nào là khoác cánh nàng thơ
Lụa là gấm vóc kẻ chờ người trông
vinh hoa họa phúc khôn lường
Tàn phai hương sắc đường nào cho em..?
Nửa đời hoang phế âm thầm
Em ơi có nhớ tháng năm êm đềm
Tiếng thơ ngọt lịm môi mềm..?
Là tình a đó từng đêm ngóng chờ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét