Ngày buồn đánh dấu phong ba
Chim không cất tiếng vườn hoa u buồn
Lặng im nghe tiếng gió luồn
Cho ngày giã biệt lệ tuôn nhạt nhòa
Không gian bất chợt vỡ òa
Trùng Dương dậy sóng ''phong ba'' bắt đầu
Đời ta như cánh hải âu
Lưu vong lạc xứ áo nâu bạc mầu
Ngồi đây bên ánh đèn dầu
Trông về đất Mẹ bạc đầu nhớ thương
Vu sơn đêm lạnh phong sương
Côn trùng ai oán thê nương não lòng
Tuyết buồn lạnh lẽo màu tang
Tìm đâu bóng dáng dịu dàng thuở xưa?
Cây đa bến nước già nua
Đò xưa vắng khách lưa thưa bóng người
Nửa đời phiêu bạt phương trời
Nay về quê cũ thì người tử ly
Nụ cười chua chát đắng cay
Âm dương cách trở nơi đây khóc người
Khói nhang con đốt ngập trời
Tìm trong mây khói nụ cười Cha yêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét